Tôi yêu nàng
từ cái thuở tóc còn xanh đỏ
dăm ba bữa lại ngắn dài
và những ngày xoăn thẳng.
Tôi yêu nàng
từ bữa ăn cơm gà xé tiêu đen
nàng thỏ thẻ như ri-pan-zồ
ai nào biết nàng ăn như hổ đói.
Tôi yêu nàng
từ đôi mắt lóng lánh sương sa
vài cái chớp chớp
tôi thấy tim mình mong manh quá.
Tôi yêu nàng
từ những lo lắng vẩn vơ
những ngày nàng khó ở
nàng kêu tôi đổi lấy nụ cười xoè.
Tôi yêu nàng
từ những ngày ngẩn ngơ
nàng ngóng thơ tôi viết dở
vậy mà cứ tấm tắc khen hoài.
Tôi yêu nàng
vậy mà dạo này tôi
lại quên không gửi những lời yêu
nên viết ra đây để nói: tôi yêu nàng.
Quềnh.