Written by Một chút thơ, Tương giao với đời

Hồi sinh

bấy nhiêu lần đi bộ
đôi chân như tảng đá
tấm lưng sầu trĩu nặng
đôi mắt rủ vũng đêm

nay đôi chân đã nhẹ
lòng rảo bước khoan thai
giọng nói dày ấm lại
khuôn mặt ửng nắng mai

trong trẻo, suy nghĩ tắt
hừng hực quả tim đập
giãn nở lồng ngực sống
ôi hạnh phúc trào dâng

Viết nhân một ngày mình đã có thể CHẠY bộ trở lại sau khoảng thời gian dài đằng đẵng mà ngay cả việc đi lại cũng cảm thấy khó khăn.

24.08.2022

Click to rate this post!
[Total: 0 Average: 0]