Trên chiếc xe đạp màu be
rất xịn,
tôi chở nàng qua những cây kem
và qua những bọt gió mát lịm.
Trong kí ức lim dim
nét nàng vương trên thềm gạch đỏ
tán ô nhỏ
vừa đủ che hai chiếc bánh mì que.
Nàng đã kể tôi nghe
bao nhiêu là “cổ tích”
hoàng tử thì vô ích
công chúa cần thong dong.
Thế giới này thì cong
lòng người thì hạn hẹp
nếu mình cứ nằm bẹp
thì chẳng thể thong dong.
Cùng với nàng tôi đã
học bài học liêm sỉ
kì nghỉ tù vui vẻ
đặc quánh những phu cô.
Cành khế nhỏ liêu xiêu
trong mưa và gió lớn
hi vọng những ngày khó
nàng vẫn vững niềm yêu.
Hà Nội, ngày mưa bão 01.08.2019